28/6/13

Thu lệ (kỳ nhị)

Tác giả: Tương Phố 相浦
(Tạp chí Nam Phong 1923)

Sầu thu nặng, lệ thu đầy, 
Vi lau san sát hơi may lạnh lùng; 
Ngổn ngang trăm mối bên lòng, 
Ai đem thu cảnh bạn cùng thu tâm.

Dịch thơ: Nguyễn Chân 
秋淚 其二
汪汪秋淚秋愁滿
瑟瑟蘆葦冷落深
百緒千絲心態亂
谁將秋景入秋心

Uông uông thu lệ thu sầu mãn 
Sắt sắt lô vi lãnh lạc thâm 
Bách tự thiên ti tâm thái loạn 
Thùy tương thu cảnh nhập thu tâm

Larme d’automne (2) 
La roselière bruit sous la bise glaciale. 
Je m’embrouille devant ce  spectacle affligeant
Assaillie toujours par mil et mil sentiments. 
Qui m’a bourré au coeur cette scène automnale?

Осенняя слеэа тыонг фо Обйваюсь слёэами скучной осенью Жuрчат камышки северным ветром Чувства у мечя пришли в смятение Кто набивает мне тогда в сердце Эту трогательную осенюю сцену?

23.08.09 & 24.05.13
 

26/6/13

Thu lệ (kỳ nhất)

Tác giả: Tương Phố 相浦
(Tạp chí Nam Phong 1923)

Trời thu ảm đạm một màu, 
Gió thu hiu hắt thêm rầu lòng em; 
Trăng thu bóng ngả bên thềm, 
Tình thu ai để duyên em bẽ bàng.

Dịch thơ: Nguyễn Chân 
秋淚 其一
黯淡秋天惟一色
秋風微送引愁思
簷前秋月移斜影
惹秋情使我羞

Ảm đạm thu thiên duy nhất sắc, 
Thu phong vi tống dẫn sầu tư; 
Thiềm tiền thu nguyệt di tà ảnh, 
Thùy nhạ thu tình sử ngã tu

Larme d’automne (1) 
Tout sombre et triste est le ciel de l’automne. 
M’afflige son aquilon qui fredonne. 
La lune au déclin laisse au perron sa lueur. 
Toujours l’amour de nos jours me serre le coeur.

Осенняя слеэа тыонг фо 
Вцё хмурное осеннее небо 
Веет ветерок, печаля меня 
На веранду лунный блик наклоняется 
Моей любовью кто так забавляется 
(Вольный Перебод)

23.07.09 & 24.05.13


12/6/13

Hoa Pansy


Tâm hồn mãi đẹp chẳng thơm hương,
Nhớ đến ngày xưa vạn dặm đường;
Có nụ nhiều khi không hé nở,
Dành cho cánh mỏng trọn niềm thương.
 


2/6/13

Bèo trên sông

Nhân khi đi qua sông Hồng, thấy cảnh người lao động bốn phương đến sống tạm bợ bên bờ sông, để ngày ngày vào thành ph kiếm sống.

Vốn ở ao tù dạt tới sông
Phù sa nhấn lá nhuộm thành hồng
Sương đơn gió kép tàn ngày hạ
Sóng dập mưa vùi héo tiết đông
Quẩn rễ chân cầu đời mắc mớ
Trôi thân mặt nước kiếp bềnh bồng
Mong về chốn cũ tìm yên lặng
Liệu có đường nào giúp được không…!


Bài họa của cụ Kim Trần


BÀN CỜ

Đời người có lúc ngã ba sông
Khéo trở may ra xám hoá hồng
Mật đắng Ngô Vương còn kể rượu
Đê chiều Lã Vọng chửa dè đông
Nheo mày bạn vẫn vui hồ thuỷ
Đảo mắt tôi đang luỵ nhược bồng
Tốt, sĩ, vua, xe đều số cả
Thay quần đổi áo cũng bằng không



Bài họa của cụ Cánh chim mùa đông


BUÔNG
 

Xin thả buồn về với nước sông
Những mơ đời đượm chút tươi hồng
Hong vài nỗi nhớ nhòe mưa hạ
Ủ mấy cung sầu nhạt nắng đông
Bến cũ đìu hiu màu quạnh vắng
Thuyền xưa day dứt bước phiêu bồng
Người ơi đừng trách chi dòng lệ
Em gượng môi cười, thế được không?