24/2/15

Bài thơ đánh đố của vua Tự Đức



Hôm nay đi chơi, có học huynh giới thiệu cho bài thơ thể hiện đẳng cấp chơi chữ cao siêu của vua Tự Đức. Nhà vua đọc:


Tiêu hà tá hán khởi ư phong
Sấn nhập trùng vi nhiễu trướng trung
Bất luận huân tiêu phàn khoái lực
Hốt văn hàn tín tự tiêu vong


嗣徳詩
蕉荷借厂起於風 
趁入重幃擾帳中 
不論熏焦燔 
忽聞寒信自消亡


Các quan (đương nhiên toàn hay chữ!) nghe vua đọc ám tả đều chép khác với ý nhà vua, đều mang tính cao siêu, điển cố, đều không đúng với đáp án của chương trình. 
Bài này mà mang làm đề thi sát hạch thì các cụ đều “xếp bút nghiên ra vỉa hè” cả.
 

3/2/15

Diễm nữ từ



Lương Hoàng 
梁鍠
艶女詞
露井桃花髮
雙雙燕靜飛
美人姿態里
春色上羅衣 
自愛頻窺鏡
時羞欲掩扉
不知行路客
遥惹五香歸

Lộ tỉnh đào hoa phát 
Song song yến tịnh phi 
Mĩ nhân tư thái lý 
Xuân sắc thượng la y 
Tự ái tần khuy kính 
Thời tu dục yểm phi 
Bất tri hành lộ khách 
Dao nhạ ngũ hương quy

Dịch nghĩa:  
Bài ca người đẹp
Cây đào Lộ tỉnh trổ hoa
Đôi chim yến lặng bay 
Người đẹp trong một dáng vẻ riêng mình 
Nét xuân xinh trên áo lụa 
Tự hài lòng với mình, ngắm đi ngắm lại mình trong gương 
Lúc thẹn thùng muốn kéo cửa che lại 
Biết đâu có người khách đang đi trên đường 
Từ xa đã thấy mùi thơm ngũ hương bay đến