Giới thiệu:
Bài Từ khúc Tống biệt được trích trong vở chèo Thiên Thai do Tản Đà sáng tác năm 1922. Nội dung vở diễn tích hai chàng thư sinh là Lưu Thần và Nguyễn Triệu đời Hán, nhân Tết Đoan Ngọ (còn gọi là tết Đoan dương, ngày mùng 5 tháng 5 âm lịch), vào núi Thiên Thai (Chiết Giang, Trung Quốc) hái thuốc bị lạc lối về. Hai chàng bất ngờ gặp được tiên nữ, rồi kết làm vợ chồng. Sống hạnh phúc được nửa năm thì cả hai cùng nhớ quê muốn về thăm. Các tiên nữ cho biết đây là cõi tiên, đã về trần thì không thể trở lại, song vẫn không giữ được hai chàng. Lưu, Nguyễn về làng thấy quang cảnh khác xưa, thì ra họ đã xa nhà đến bảy đời. Buồn bã, hai chàng trở lại Thiên Thai, thì không còn thấy các tiên đâu nữa...Kể từ đấy, họ cũng đi đâu biệt tích.
Ở bài Tống biệt, tác giả chỉ nói đến cảnh chia biệt đầy lưu luyến của Lưu-Nguyễn với hai nàng tiên, để qua đó "thầm gửi gắm niềm thương tiếc của mình đối với cái đẹp không bao giờ trở lại".
(Nguồn: Xem thêm)
送別
桃花摧洛播天台
源送鶯辞共感懷
半年仙境一刻塵埃
舊約乖緣了一囬
石耗
苔謝
水滾
花埋
隻鶴遥飛絶碧涯
天地從玆長遠隔
洞口
山頭
陳路跡
千年月影泛徘徊
Đào hoa tồi lạc bá thiên thai
Nguyên tống oanh từ cộng cảm hoài
Bán niên tiên cảnh nhất khắc trần ai
Cựu ước quai duyên liễu nhất hồi
Thạch hao
Đài tạ
Thủy cổn
Hoa mai
Chích hạc dao phi tuyệt bích nhai
Thiên địa tòng tư trường viễn cách
Động khẩu
Sơn đầu
Trần lộ tích
Thiên niên nguyệt ảnh phiến bồi hồi
Sưu tầm và viết chữ Đỗ Quang Liên
Sưu tầm và viết chữ Đỗ Quang Liên
Thơ (Tản Đà):
Tống Biệt
Lá đào rơi rắc lối thiên thai.
Suối tiễn oanh đưa, luống ngậm ngùi.
Nửa năm tiên cảnh,
Một phút trần ai.
Ước cũ, duyên thừa có thế thôi!
Đá mòn,
rêu nhạt,
nước chảy,
huê trôi.
Cái hạc bay lên vút tận trời.
Trời đất từ đây xa cách mãi.
Cửa động,
đầu non,
đường lối cũ,
Ngàn
năm thơ thẩn bóng trăng chơi.
Nghe bài hát Tống biệt
Thơ Tản Đà, nhạc Võ Đức Thu
Ca sỹ Thái Thanh thể hiện (thu trước 75)
HAY RẤT HAY ..!
Trả lờiXóa