17/12/12

Tăng quảng Hiền văn (tiếp)

Phùng nhân thả thuyết tam phân thoại, vị khả toàn phao nhất phiến tâm.
Gặp nhau trò chuyện đôi câu, chớ nên gan ruột gót đầu phơi ra.
逢人且三分話,未可全一片心。

Hữu ý tài hoa hoa bất phát, vô tâm sáp liễu liễu thành âm.
Dụng ý trồng hoa hoa chẳng mọc, vô tâm cắm liễu liễu lên um.
有意栽花花不發,無心插柳柳成陰。

Họa hổ họa bì nan họa cốt, tri nhân tri diện bất tri tâm.
Hổ vẽ da khó vẽ xương, con người biết mặt biết lòng làm sao.
畫虎畫皮難畫骨,知人知面不知心。

Tiền tài như phấn thổ, nhân nghĩa trị thiên kim.
Tiền của như đất bên đàng, nhân nghĩa mới thực ngàn vàng trong tay.
錢財如糞土,仁義値千金。

Lưu thủy hạ than phi hữu ý, bạch vân xuất tụ bản vô tâm.
Nước trôi cuối bãi đâu tình ý, mây tụ đầu non vốn tự nhiên.
流水下灘非有意,白雲出岫本無心。

Đương thời nhược bất đăng cao vọng, thùy tín đông lưu hải dương thâm.
Chẳng đứng cao để ngắm trông, nào ai tin được biển Đông sâu vời.
當時若不登高望,誰信東流海洋深。

Lộ dao tri mã lực, sự cửu kiến nhân tâm.
Đường xa biết sưc ngựa tài, việc lâu mới thấy lòng người dở hay.
路遙知馬力,事久見人心。

Lưỡng nhân nhất ban tâm, vô tiền kham mãi kim.
Hai người khi đã thật lòng, không tiền muốn sắm vàng ròng chẳng sao.
兩人一般心,錢堪買金。

Nhất nhân nhất ban tâm, hữu tiền nan mãi châm.
Mỗi người một dạ khác nhau, có tiền cũng khó mà cầu mua kim.
一人一般心,買針。

Tương kiến dị đắc hảo, cửu trụ nan vi nhơn.
Mới gặp nhau tốt dễ dàng, ở lâu chưa hẳn sẵn sàng vì nhau.
相見易得好,久住難為人。

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét